Biến Tiêu Cực Thành Tích Cực (chủ nghĩa khắc kỷ) – Tri kỷ cảm xúc web5ngay

Bạn đang nghe chương trình tri kỷ cảm xúc. Chương trình được phát sóng vào 7h tối thứ ba hàng tuần trên kênh youtube của web5ngay. Cái tập bữa nay sẽ là. Một cái tập mà tôi làm để trả nợ một cái lời hứa. Vài tuần trước tôi đã hứa với các bạn. Đó là tôi sẽBạn đang nghe chương trình tri kỷ cảm xúc. Chương trình được phát sóng vào 7h tối thứ ba hàng tuần trên kênh youtube của web5ngay. Cái tập bữa nay sẽ là. Một cái tập mà tôi làm để trả nợ một cái lời hứa. Vài tuần trước tôi đã hứa với các bạn. Đó là tôi sẽ làm. Về chủ nghĩa khắc kỉ phần 2. Và cái yếu tố chính của các bài kì này. Đó chính là cái cách để mà biến từ cái sự tiêu cực thành cái sự tích cực thông qua cái kỹ thuật là. Tưởng tượng tiêu cực. Mà các nhà khắc kỉ, đặc biệt là các nhà khắc kỷ La Mã. Đã sử dụng rất là thành thục. Và cái điều này mang đến cho họ rất nhiều sự hạnh phúc. Sự hài lòng. Sự bản lĩnh. Sự tĩnh tại, sự vững vàng. Sự bình thản trong cuộc đời của họ. Có rất nhiều người thậm chí bị lưu đầy các bạn. Những nhà khắc kỷ La Mã đó, có những người thầm khi bị lưu đày. Thậm chí bị tàn tật. Nhưng. Họ vẫn giữ được cái phong thái.
Vẫn giữ được cái sự bình thản. Hạnh phúc tới hết đời luôn. Và thậm chí có những người mà cuối đời ở trong cái bi kịch liên quan tới mạng sống của mình. Nhưng họ vẫn bình thản. Bình thảnh một cách đáng nể luôn. Bình thản một cách lạ lùng luôn. Và một trong những lý do làm cho họ trở nên bình thản. Đó là kiên trì. Thực hành cái được gọi là. Tưởng tượng tiêu cực. Để giúp biến. Hầu hết mọi thứ. Tiêu cực trở thành những thứ tích cực. Và nếu mà trong cái hệ thống của chủ nghĩa khắc kỷ. Nếu mà nói cái kỹ thuật nào. Là quan trọng nhất. Là hiệu quả nhất. Là đáng để xoáy xoáy xoáy vào nhiều nhất. Thì chính là cái vấn đề mà tôi đang nói với các bạn trong cái tập này. Là cái mà rất nhiều người đồng ý. Là nên xếp nó. Trở thành cái kỹ thuật số một trong các hệ thống kỹ thuật tâm lý của chủ nghĩa khắc kỷ. Và. Bữa nay thực ra tôi cũng hơi run run.
Thường thường tôi để ý bản thân mình. Trước khi mà thu. Trong đầu của tôi nếu mà có vài ý để nói thôi thì tôi nói rất là trơn tru. Trong quá trình thu cỡ nào tôi cũng sẽ nói nhiều hơn những gì tôi chuẩn bị. Nhưng ngược lại với những chủ đề như thế này. Trong đầu của tôi có quá nhiều ý bây giờ luôn. Và thường thường tôi hay thu hư là vì cái lý do đó. Có nghĩa là đầu mình nó quá nhiều nên nhiều khi mình nói chút xíu nữa mình không có kết nối được những thứ nó lại. Đôi khi tôi nói tới nói lui rồi tôi thấy những cái ví dụ nó không có kết nối được với nhau nhiều khi tôi cũng rầu lắm. Rất nhiều cái chủ đề mà tôi. Rất hiểu. Tôi có rất nhiều thứ để đói nhưng mà cuối cùng tôi lại thu hư. Nên là thôi, hi vọng là tập này. Mọi thứ sẽ suôn sẻ. Thôi giờ mình vô, bắt đầu liền cái chủ đề đi, thế thì bây giờ mình phải nói trước một chút xíu về cái đc gọi là nguyên nhân.
Cái gì nó cũng có nhân quả hết các bạn. Thì một cái kỹ thuật nó ra đời nó cũng phải có lý do chứ. Tại sao người ta rảnh quá mà người ta tưởng tượng tiêu cực làm chi. Đúng không? tại sao cuộc đời đang đẹp, đang tươi lại đi suy nghĩ về những cái điều. Gọi là trù ẻo. Gọi là những điều xui xẻo đúng không? có lý do hết các bạn. Cái kỹ thuật mà tưởng tượng tiêu cực nó ra đời. Vì các nhà khắc kỷ từ lâu. Đã nhìn được một cái khuynh hướng rất là xấu của con người. Đó là con người rất là dễ bị nhờn với những gì mà mình muốn. Lòng tham không có đáy luôn á. Có nghĩa là. Nó mình có cái này rồi mình tiếp tục mình muốn cái khác. Mình muốn mãi luôn, muốn cả đời. Kể cả có những thứ mà mình muốn mình đã từng mơ ước. Từng thèm khát, có ai trong các bạn đã từng muốn mua chiếc xe và thế là các bạn ra đường các bạn nhìn đâu. Cũng thấy chiếc xe đó hết.
Bạn đi ngoài đường mà thấy những cái người chạy cái chiếc xe mà bạn muốn mua đó đúng không? bạn nhìn đâu bạn cũng thấy. À chiếc xe mà cũng mua ngoài đời nè. Nè nè nè. Rồi một chút nữa bạn mua. Bạn mua, bạn có nó rồi. Sau đó. Bạn quên mất là mình đã từng thích nó nữa luôn. Và thế là một tương lai gần. Bạn là muốn có một cái gì đó mới. Một cái gì đó nâng cấp hơn. Và bạn lại tiếp tục nằm mơ. Tiếp tục thèm thuồng cái mới. Cái việc này xảy ra với rất nhiều thứ. Từ chiếc xe cho tới cái laptop đúng không? chúng ta không bao giờ hài lòng với những gì. Mà mình có, chúng ta luôn muốn bất kể cái gì. Nên là tôi mới nói là. Chúng ta bị lờn. Với những cái mình đạt được. Kể cả trong tâm lý cũng vậy. Tình yêu cũng vậy. Có rất nhiều người tôi thấy. Khi yêu thì thề sống thề chết. Anh sẽ không đời sống được nếu thiếu em và ngược lại.
Đến với nhau bất chấp. Cháy bong. Những gì mà có rồi. Bắt đầu đòi hỏi nhiều thứ cao hơn. Sao anh, tính cách anh. Dị hợm quá vậy??. Sao mà anh khó ở quá vậy?. Bây giờ có những cái đã có rồi bắt đầu muốn cái nhiều hơn thì cứ ông muốn bà, bà muốn ông. Những thứ cao hơn thì đến một lúc nào đó tâm trí của hai người. Bắt đầu mong muốn cái người kia trở thành. Thiên thần trên trời luôn rồi. Phải ko tì vết như vậy. Và trở nên rất là ghét những cái khiếm khuyết của nhau rồi đến một lúc nào đó toang. Tức là chúng ta dễ bị lờn. Có những thứ mà mình. Có được. Mình luôn muốn có cái mới. Kể cả những thứ đó là hữu hình hay vô hình. Không bao giờ mà chúng ta bằng lòng. Thế thì. Những nhà khắc kỷ thấy cái việc này thấy: ủa sao con người ta ngộ quá ha. Nhiều khi từ khi sinh ra cho tới khi ngủm là không bao giờ có thể vui và hài lòng được lâu dài.
Với những thứ mình có. Tại vì một thứ chúng ta muốn chúng ta có thì chúng ta tầm tuần, hai tuần, thậm chí nhiều lắm tháng là chúng ta chán. Thì mấy ông khắc kỷ la ma ông thấy: ủa cái này kì ta. Liệu có cách nào để mình hài lòng lâu dài với những thứ mình có hay không. Thì cái này nó sinh ra cái được gọi là tưởng tượng tiêu cực. Tưởng tượng tiêu cực sẽ giúp chúng ta hài lòng. Với những gì. Chúng ta đang có. Hài lòng không chỉ hài lòng bình thường đâu. Hài lòng. Thậm chí có tình yêu trong sự hài lòng đó luôn. Có cái sự biết ơn trong cái sự hài lòng luôn. Và nếu mà ai kiên trì theo đuổi cái này. Theo đuổi kỹ thuật tưởng tượng này tôi tin là. Bạn sẽ vững vàng lắm. Đúng và như đá luôn. Dù cái gì đi chăng nữa dù có. Xảy ra bao nhiêu biến cố trong cuộc sống. Thì bạn vẫn rất vững vàng. Đương nhiên tôi gạch dưới chỗ này nha.
Với điều kiện. Bạn phải luyện tập. Chúng ta gọi là thực hành. Chủ nghĩa khắc kỷ có nghĩa là thức hàng ngày. Thực hành hàng ngày nhé. Nếu bạn thấy nó có ích. Và bạn muốn vững vàng trước mọi mất mát biến đổi của cuộc sống này. Thì thực hành mỗi ngày. Chứ đừng có nghe chơi chơi. Nghe rồi thôi. Làm cho chiếu lên 1, 2 ngày. Rồi sau đó quay trở lại. Bảo là không hiệu quả, bảo là tôi không còn tin tưởng vào chuyện học thì thôi. Vấn đề đó. Các bạn phải tự trách mình nhiều lắm đó nha. Bây giờ tôi hỏi cái ví dụ đầu tiên để các bạn hiểu thế nào là tưởng tượng tiêu cực. Đúng là tôi phải. Giải thích ý nghĩa của tưởng tượng tiêu cực nhưng tôi thấy cái từ quá dễ hiểu mà, tưởng tượng những điều tiêu cực sẽ tới mình, vậy thôi. Tưởng tượng những sự mất mát đó. Đơn giản vậy thôi các bạn đừng nghĩ gì xâu xa. Thế bây giờ tôi lấy ví dụ đầu tiên.
Ví dụ bây giờ tôi nói các bạn có. Một cái điện thoại. Bạn đã từng mê nó đúng không và bây giờ bạn có nó rồi đúng không và bạn thấy bình thường đúng không. Và trong một lúc nào đó lướt mạng bạn thấy có cái đời mới hay hơn đúng không. Đẹp hơn đúng không mà bạn thích cái mới rồi đúng ko?. Chuẩn bị vứt cái cũ ở đúng không?. Mặc dù cái cũ hiện tại đang xài rất ngon chưa hư gì hết. Đúng rồi chưa hư gì hết. Vẫn còn ngon lắm. Nhưng mà cả thèm chóng chán là vậy đó. Vậy bây giờ mình tưởng tượng tiêu cực thử coi. Mình thấy vấn đề của mình sao cứ. Không biết điểm dừng vậy?. Sao mình cứ làm bao nhiêu lương bổng. Mình mua một cái mà mình ko thực sự cần. Bây giờ mình giàu mình có mấy tỷ, mấy chục tỷ thì nói làm chi. Nhưng mà lương của mình cũng bình thường thôi. Và mình thấy một cái mới mình ham quá, thậm chí mình còn. Đi vay.
Để có tiền mua cái xịn hơn, kỳ đúng ko?. Thì bây giờ tiết kỹ thuật tưởng tượng tiêu cực sẽ giúp các bạn. Bây giờ tưởng tượng tiêu cực là gì? cái điện thoại của bạn đang xài ngon lành đúng không, đang bình thường đúng ko?. Bây giờ tưởng tượng là nó hư đi. Tôi sẽ bắt đầu bằng cái vật trc. Tôi sẽ bắt đầu bằng những cái vật trc. Sau đó tới những cái cấp cao hơn để đánh động. Vào trái tim của các bạn. Tôi mong các bạn hãy kiên nhẫn. Nghe cái bài này. Tôi sẽ đi dần dần tới những thứ nghiêm trọng hơn. Còn lúc bắt đầu thì luôn luôn là những thứ dễ hiểu và đơn giản. Bây giờ các bạn tưởng tượng đi, phải tưởng tượng nha,. Lồng cảm xúc. Của mình vào đó. Và phải thật cố gắng. Để suy nghĩ về nó nha. Bạn làm được cái việc này nó sẽ giúp các bạn cả đời luôn. Phải thực sự suy nghĩ chứ đừng có suy nghĩ hời hợt nông cạn. Bây giờ bạn tưởng tượng cái điện thoại của bạn nếu hư thì sao?.
Bạn sẽ phải. Xin nghỉ một ngày hay là nửa ngày gì đó đi sửa. Tại sao? tại vì trong điện thoại của các bạn có quá nhiều dữ liệu. Có hình ảnh này nọ biết đâu là nhạy cảm. Bạn gửi vô cửa hàng. Bạn sợ người ta vô người ta lụm dữ liệu của bạn rồi sao?. Thế thì bạn phải xin nghỉ. Để đi bảo hành. Và xin nghỉ thì đương nhiên xin nghỉ ban ngày rồi. Tại vì buổi tối thì. Trung tâm bảo hành đâu có làm. Còn nếu mà không vô trung tâm bảo hành thì phải tốn tiền sửa ngoài. Vô lý, nhiều khi còn bảo hành mà đúng ko?. Nhưng mặc dù vậy. Bạn đã xin nghỉ, bạn đã tới. Trung tâm. Để bảo hành điện thoại. Nhưng bạn cũng lo nơm nớp tại vì cái người kỹ thuật ngồi cũng hơi xa bạn. Trong bạn. Có cái nỗi sợ. Có khi nào. Họ chép mấy cái hình của mình hay ko? có khi nào. Họ đọc được những tin nhắn của mình hay không? có khi nào abc. Mình rất lo. Và đặc biệt nếu mà mình làm.
Làm cái công việc mà cần giao tiếp nhiều. Thì trong buổi sáng ngày hôm đó chẳng hạn, cái điện thoại hư. Thì mình lại phải bị off. Không nghe máy được trong lúc đó. Hoặc là mình phải nghe một cái máy cùi nào đó. Máy sơ của của mình. Và mình hoàn toàn ko thích. Cái máy cũ. Đúng không?. Sao mất nhiều quá vậy. Sao mất nhiều quá vậy. Mất thời gian. Rồi mất cái tiền lương của buổi sáng hôm đó để đi làm. Rồi phải chen chúc này nọ. Chen chúc này nọ. Thậm chí là nếu cái trong cái đợt dịch covid. Thì thậm chí không có nơi bảo hành luôn. Đúng ko? rồi nơm nớp lo sợ. Dữ liệu cá nhân của mình. Có thể bị một anh nhân viên nào đó. Xấu tính chôm chỉa. Và thậm chí nếu mà nó nặng hơn. Mình có thể phải thay những cái. Phụ kiện. Hay là vật liệu nào đó trong máy. Biết đâu tốn vài triệu bác nếu cái điện thoại nó hư. Đó là tưởng tượng tiêu cực.
Hãy nghĩ ráo nước cho tôi. Nghĩ hết về những cái mất mát. Mà cái điện thoại nó hư có thể mang lại. Tưởng tượng thôi mà. Và sau khi các bạn tưởng tượng tới nơi tới chốn rồi. Một cách tĩnh lặng. Một cách sâu sắc. Và cứ đào sâu xoáy xoáy xoáy vào những cái mất mát. Thì các bạn sẽ nhận ra. Nãy giờ tưởng tượng thôi. Điện thoại vẫn chưa hư. Má ơi cảm ơn. Bạn sẽ có cái sự biết ơn sâu sắc. Đó là khoảnh khắc giác ngộ. Má ơi cái điện thoại của mình hiện tại nó vẫn còn nguyên. Nó vẫn còn bình thường và mình không phải chịu. Tất cả những cái điều mà. Tào lao bí đao xi ba chao khó chịu. Mà mình vừa mới nghĩ ra. Bạn làm được việc đó bạn sẽ suy nghĩ khác hẳn. Về cho điện thoại của bạn đang xài. Tao cảm ơn mày vì mày chưa hư. Và bản thân tao cũng sẽ có những cái trách nhiệm. Xài mày kĩ chút, đúng ko?. Sạc pin mày có trách nhiệm chút không có vừa xài.
Vừa sạc. Và khi mà tao để mày lên bạn. Tao sẽ để nhẹ. Chứ tao không có quăng như bình thường. Đó là cái điều tuyệt vời của tưởng tượng tiêu cực. Mình nhận ra. Những thứ mình đang có nó quý giá như thế nào. Và mình rơi vào một cái sự khó khăn. Một cái sự khó chịu như thế nào nếu mình mất đi những gì mà mình đang có. Rất nhiều người trong chúng ta sống như là mơ. Giữa cái chốn trần gian này, tôi nói thiệt. Mình có nhiều lắm mà mình không biết mình đang có. Mình xem nó như là bình thường để khi mất rồi. Mình mới bắt đầu cuống cuồng lên. Thì những nhà khắc kỷ La Mã. Họ giỏi một cái. Họ hay một cái, họ quá tài ba một cái. Là họ đi trước một bước. Họ nghĩ nếu cái này mất thì sao. Vậy thì mình tưởng tượng đi. Mình biết à nó mất là vậy, vậy, vậy đó, đào tới cùng luôn. Thậm chí nghĩ về những bi kịch luôn. Sau đó mình rùng mình phát hiện:.
Nó chưa chưa chưa chưa chưa. Mình không để cái điều đó xảy ra, thế là cái điện thoại của các bạn xài rất lâu. Và các bạn yêu nó lắm. Các bạn cám ơn vì nó không hư. Các bạn hài lòng ngay cả khi nó đã cũ kỹ. Và nó không có mang một cái điều đó tươi mới cho các bạn hết nhưng bạn rất hài lòng. Vì bạn nhìn thấy đc. Sẽ như thế nào nếu nó hư thì đó là tưởng tượng tiêu cực. Dễ hiểu dễ hiểu đúng ko?. Và hãy làm cái điều này với tất cả vật dụng khác. Bên cạnh bạn. Sáng mà các bạn dậy sớm xíu. Các bạn tưởng tượng tiêu cực. Bắt đầu bằng những cái. Đô vật của các bạn. Thì cả ngày hôm đó bạn sẽ sống ở chế độ ý thức. Và biết ơn. Và cái này nhé. Chúng ta sẽ không nói về việc hiệu quả hay không hiệu quả tại vì ai làm rồi mới thấy nó hiệu quả. Còn các bạn nghe sơ sơ các bạn sẽ thấy nó vô lý lắm. Ko phải ngẫu nhiên. Hầu như những người có khuôn hướng hơi lớn tuổi chút xíu đều bám víu vào một cái điều gì đó mang tính triết học để sống đâu.
Tôi nói có bạn nghe nè, những người lớn. Họ có sự nghiệp có tài chính rồi. Và các có thắc mắc không, tại sao những người lẽ ra hạnh phúc như vậy. Lại luôn bám vào. Triết học và tâm linh, biết đâu đấy những tổn thương trong cái tâm hồn của họ. Làm cho họ. Cần. Những nền tảng tiết học hay là những cái niềm tin tâm linh để sống. Không thì họ sống không nổi đâu các bạn. Nếu các bạn đang nghe cái tập này và các bạn còn trẻ. Mà thậm chí còn chưa có sự nghiệp luôn, chả sao cả. Tôi chỉ nói cho các bạn biết là các bạn đừng có cười những cái việc này. Những cái kiểu triết học như thế này. Bạn sẽ cần nó một ngày nào đó đó. Chắc chắn luôn, tôi đã nhìn rất nhiều cuộc đời rồi. Tâm hồn phải gọi là bung bét tan vỡ. Chạy như một con thiêu thân. Thích liên tục những cái mới. Và không bao giờ biết hài lòng với những gì mà mình đang có.
Cảm giác giống như mình là một cái bóng ma bị điều khiển vậy. Điều đó chả vui gì cả nhưng họ không biết cách nào thoát ra cả. Đúng không? vậy nên. Hãy bắt đầu. Dậy sớm chút xíu cũng đc. Hay là trước khi đi ngủ. Hay là buổi trưa gì đó chẳng hạn. Các bạn có nhiều thời gian trong ngày lắm. Đừng bao giờ nghĩ mình không có thời gian, các bạn chưa bận tới mức đó đâu. Các bạn chưa hiểu một người không có thời gian là như thế nào đâu, tôi nói thẳng luôn vì tôi nhìn thấy quá nhiều rồi. Đa số chúng ta không thiếu thời gian đâu. Lãng phí thời gian nhiều lắm. Chẳng qua là. Nói cái câu tôi không có thời gian để cho nghe nó sang sang thôi, tôi nói thiệt chứ ít người trong các bạn không có thời gian lắm. Nên hãy kiếm một cái khoảng thời gian đó nào đó để thực hành cái điều này. Từ cái điện thoại. Tưởng tượng tiêu cực. Cho tới cái laptop của các bạn.
Tưởng tượng nếu ngày hôm nay nó bị hư thì sao?. Đúng không? cho tới chiếc xe bạn đi. Bao nhiêu rắc rối bạn sẽ gặp nếu bạn không có những cái đó. Đó là bước đầu tiên, tưởng tượng. Từ. Những vật dụng của các trước, tôi khuyến khích các bạn. Tưởng tượng từ vật dụng của mình trc. Mỗi ngày mình tưởng tượng thứ. Sau khi mà tưởng tượng hết những vật dụng mà mình đang có rồi. Bắt đầu tưởng tượng qua. Sức khỏe của mình. Tưởng tượng những cái thứ, bộ phận trên cơ thể. Với bản thân tôi nha. Hiện tại trên người của tôi. Hai cái đầu gối vẫn còn những vết thẹo. Mà tôi nghĩ là những vết thẹo này chắc là cả đời tại vì tôi đã từng bị một cái vụ quẹt xe. Bị té và tôi trường dưới đường luôn. Thế là hai cái đầu của nó cà lên cái đường và. Nó bị thường ở đó đó rất là lâu. Và các bạn biết là hai cái đầu gối mà nó bị kiểu đó thì đi đứng khó lắm.
Đặc biệt là khi ngồi chồm hỗm xuống thì ôi thôi nó đau, nó đau kinh khủng. Nó đau lắm. Đã từng bị cái đó. Mà cái điều đó nó ám ảnh tôi. Đặc biệt là các bạn tưởng tượng mà đi toilet. Mình lúc nào cũng phải ngồi ngồi xuống chứ sao mà đứng được. Nó đau kinh dị luôn. Tới mức nghĩ tới chữ. Toilet thôi. Là thấy ám ảnh rồi. Rất là đau. Rồi. Ăn cơm, tôi nói cái này cho các bạn dễ hiểu, bạn ngồi trên cái ghế trên bàn các bạn cũng thấy đau. Tại vì hễ cái đầu gối co lại nhẹ thôi. Nhẹ, nhẹ. Bình thường thôi, nhúc nhích thôi. Là nó đau. Đau kinh khủng. Và rất lâu lành. Những cái vết thương rất lâu lành. Nó ám ảnh cả đời tôi luôn. Và bây giờ khi mà tôi thấy cơ thể mình lành lặn. Tay chân mình đi được bình thường. Thậm chí còn chạy bộ, còn đi bộ đc. Tôi nói thiệt các bạn. Tôi biết ơn sâu sắc, tôi nói cái chữ biết ơn mà tôi phải gồng gồng lên thì các bạn hiểu là.
Mình quá may mắn. Khi bây giờ. Ít nhất là thời khắc này. Không phải chịu những cái điều nữa vì nó quá kinh khủng. Có nhiều người khác. Còn chịu những thứ còn ghê hơn nữa. Tôi quá cám ơn. Và tôi trân trọng cái bộ phận mình đang có nếu mà hôm nay nó đau như vậy. Thì mình làm việc làm sao. Mình chạy bộ làm sao. Trời ơi, cái sở thích đi bộ của mình làm sao?. Càng nghĩ tới càng sợ các bạn. Nhưng cảm ơn quá, mình vẫn còn bình thường. Đó là điều rất nên suy nghĩ tới. Hãy nghĩ về những điều tồi tệ hơn cái thứ mình đang có. Hãy nghĩ về việc đó. Bạn sẽ rất biết ơn và bạn sẽ biết cách chăm sóc sức khỏe của mình. Bạn không muốn làm tổn hại nó. Vì bạn biết được à nó mà không khỏe. Thì mình phải trả giá như thế nào. Nếu mà bị như vậy, trời ơi. Bắt đầu mình ăn uống. Mình tìm hiểu những cái vấn đề về xương khớp. Mình rất là kỹ càng trong cái việc chạy bộ.
Chạy đúng kỹ thuật. Chứ không cứ nện nện nện xuống. Mà lung tung, mà không biết suy nghĩ là nó banh cái đầu gối luôn, kỹ ơi là kỹ luouon. Nâng niu, nâng niu những gì mình đang có. Các bạn thấy ko, mình sống biết ơn hẳn luôn. Mình nhìn những thứ mà mình tưởng hiển nhiên trên các cơ thể của mình. Nó khác hẳn luôn, mình trân trọng nó. Mình giữ gìn nó. Các bạn không nghĩ việc các bạn sẽ mất. Thì ko bao giờ các bạn không bao giờ biết trân trọng. Không bao giờ biết trân trọng. Và thưa quý vị và các bạn. Cái thủ thuật tưởng tượng tiêu cực này. Với cơ thể của mình. Thậm chí. Chúng ta có thể áp dụng. Ngay cả với những trường hợp. Mà chúng ta gặp. Những khiếm khuyết không mong muốn trong cuộc sống. Để tôi kể cho các bạn nghe một cái câu nói mà tôi rất là tâm đắc. Của ông epictetus. Cũng là một trong những người thực hành chủ nghĩa khắc kỷ.
Rất là nổi tiếng thì ông nói như thế này. Cái điều xảy đến với bạn nó không có quan trọng. Quan trọng là bạn. Phản ứng lại với nó như thế nào. Tôi tin là các bạn nghe câu này các bạn chưa có ép phê gì đâu. Nhưng mà giả sử rảnh rảnh các bạn tìm cái tên của ông này. Ở trên google. Các bạn sẽ thấy rất nhiều. Bức ảnh của ổng. Và trong các bức tranh mà họa ổng. Thường hay có cái hình ảnh của cái nạng. Cái nạng để chống, để đi đó các bạn. Có nghĩa là ông này. Thực ra là một người mà. Bị vấn đề ở chân và không đi đc. Và ông này bị rất là sớm cái việc mà bị liệt từ nhỏ và. Cho tới cuối đời ông phải sống trong cái. Hoàn cảnh như thế. Các bạn biết là đó là cái điều. Rất khó chấp nhận. Và. Tôi cũng đã từng chứng kiến nhiều người. Đương nhiên là gặp những tình huống đó tôi chỉ thương thôi. Không bao giờ dám phê bình gì cả. Tôi chỉ thương thôi.
Vì tôi lấy tư cách gì để phê bình đúng ko?. Tôi chỉ thương nhiều người là. Cũng có những khiếm khuyết. Và cả cuộc đời của họ đau khổ với những khiếm khuyết đó. Quá buồn. Đúng không?. Vậy thì chúng ta hãy nghe lại một lần nữa cái câu nói của ông nhé. Những gì xảy đến với bạn. Không quan trọng. Quan trọng là bạn. Phản ứng lại với nó như thế nào. Cái đó mới ăn thua. Cái câu này được phát ra từ chính một người. Gặp những cái khiếm khuyết như thế. Và. Bạn nghiên cứu về cuộc đời của ông. Bạn sẽ thấy đây là một người rất bản lĩnh. Luôn biết nhìn vào những gì tích cực. Luôn ý thức rõ những gì mình đang có chứ không phải là những thứ mình ko có. Và biết đâu đấy, đằng sau cái tình thần này của một người thuần thục chủ nghĩa khắc kỷ. Thì rõ ràng là phải có sự xuất hiện của cái thủ thuật tưởng tượng tiêu cực rồi đúng ko các bạn.
Chúng ta nhìn lên thì chúng ta thấy nhiều người hơn mình lắm. Nhưng chúng ta thử nhìn xuống mà xem. Mình sẽ thấy là mình hơn. Hơn hơn nhiều người lắm. Sẽ có những người thậm chí còn ở cái. Trạng thái còn tệ hơn mình. Và nếu mình tưởng tượng nếu mình. Cũng ở tình huống còn thấp hơn mình bây giờ thì sao?. Cuộc sống lúc đó nó còn địa ngục hơn cả bây giờ. Hãy thử tưởng tượng đi các bạn. Hãy thử tưởng. Những thứ thấp hơn nữa thậm chí là mình mình đối mặt với những thứ. Khó mà dám tưởng tượng lắm. Nhưng ráng mà tưởng tượng đi. Rồi các bạn sẽ kết thúc cái buổi tưởng tượng đó, quay trở lại. Với cuộc sống của mình. Và biết ơn vì mình đang là mình. Mình đang đc. Ở trong cái hoàn cảnh của mình. Tôi mong là tất cả chúng ta. Sẽ điều trải nghiệm. Cái cảm giác đó. Bất kể. Là. Chúng ta may mắn. Hay là khiếm khuyết. Thì chúng ta vẫn có thể sống.
Vui vẻ. Biết ơn. Và có giá. Hãy luôn nhớ về trường hợp. Của ông epitetus. Và. Cái câu nói của ổng. Quá hay luôn đúng ko?. Tưởng tượng tiêu cực. Mà nó lại sinh ra tích cực là như vậy. Rồi bắt đầu hãy nghĩ tới những thứ khác. Đó là tưởng tượng từng bộ phận, từ cái chân rồi tới cái tay rồi tới cái phèo cái phổi rồi đôi mắt nữa. Nhiều lắm. Hãy tưởng tưởng đi, tưởng tưởng thôi. Và các bạn tưởng tượng lâu ngày là các bạn sẽ có một cái trạng thái như thế này: à, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mình biết cái sự mất mát mình cảm nhận nó. Nhưng mình không hoảng loạn khi mà tưởng tượng về nó. Tại vì thứ nhất là mình quen rồi và mình biết. Tôi tưởng tượng cái này để tôi biết được. Và tôi cũng rất cảm ơn vì nó chỉ là tưởng tượng thôi. Bạn sẽ có cảm giác đó. Đó là lý do mà tôi nói các bạn là chúng ta nên bắt đầu tưởng tượng với những cái đồ vật trước sau đó tới cơ thể của mình.
Tại vì nếu bạn bắt đầu. Tưởng tượng mà tưởng tượng cái cơ thể của mình, bạn sợ lắm. Bạn hoảng loạn lắm. Nên hãy bắt đầu bằng những thứ ít cảm xúc. Là những đồ vật. Và cái việc này nó làm cho mình vững chãi trong thời gian. Tại vì cuộc sống mà. Được và mất là một phần của cuộc sống. Vậy thì giả sử đến 1 lúc nào đó. Bạn mất một cái thứ gì đâu mà bạn đang có. Thì thực ra. Buồn thì vẫn buồn đó, tiếc thì vẫn tiếc nhưng gọi là đau khổ lâu dài. Thì có thể không. Tại vì ít nhất một lần bạn đã nghĩ về việc đó rồi. Tôi nói các bạn nghe, cuộc đời này cái gì. Mà. Không bất ngờ. Thì cái đó ít khổ đau hơn. Thường thường mình bất ngờ. Mình thốt lên cái chữ không ngờ trời ơi trời ơi trời ơi. Thì mình đau lắm đôi khi cái nỗi đau của mình nhân 10 nhưng khi mà mình. Mất một thứ mà mình. Đã từng nghĩ về nó. Thậm chí minh đã nghĩ sâu sắc.
Thì mất mình vẫn buồn đó. Nhưng nó bớt buồn hơn rất nhiều và mình vượt qua nhanh lắm. Bây giờ tao mới nói nó cái kỹ thuật này có thể giúp các bạn vững vàng trong những thứ được gọi là. Vật đổi sao dời. Mình mất đi do sự thay đổi nào đó. Thì mình buồn có nhưng ko suy sụp. Rất nhiều những vận động viên là tín đồ của chủ nghĩa khắc kỷ. Bạn biết vận động viên mà. Trời ơi cuộc đời của họ thăng trầm ghê lắm các bạn, vinh quang có thể mất đi. Vị trí có thể mất đi. Ai rồi cũng sẽ bị quên lãng. Rồi sống sao? đúng ko?. Thế thì nếu bạn là một vận động viên. Và bạn tưởng tượng một lúc nào đó vinh quang của bạn sẽ mất đi. Bạn tưởng tượng ngay cả khi bạn còn trên đỉnh thì có mất đi. Nó cũng không bất ngờ. Vì bạn nghĩ đã nghĩ về nó quá nhiều rồi. Nhưng một cái gì thú vị ngược lại lại xảy ra. Đó là bạn lại duy trì nó rất là lâu rồi.
Tại vì đang ở trên đỉnh cao và bạn đã ý thức giữ gìn nó. Và thế là bạn có những hành động, có những kế hoạch. Có những ước mơ. 1 cách chủ đích lành mạnh. Để giữ gìn nó. Bạn sẽ không ăn chơi sa đọa. Bạn sẽ ko thấy. À bây giờ mình giàu lên rồi mình ăn chơi xả láng đi. Mình đang ở số 1 thế giới mà, mình ăn chơi cho đã đi. Giữ làm gì không, cái người mà thực hành chủ nghĩa khắc kỷ. Sẽ không làm như vậy. Họ đã ý thức giữ gìn thành quả. Ngay khi họ còn ở trên đỉnh. Và họ còn ở lâu dài lắm các bạn. Các bạn cứ đọc những cuốn sách. Cứ lên google search. Và tìm hiểu. Những nhân vật nổi tiếng có ảnh hưởng bởi chủ nghĩa khắc kỷ thì bạn sẽ hiểu chuyện đó. Nhiều lắm. Như vậy là tôi đã vừa nói cái bạn hai cái cách. Khởi đâu. 1 là. Tưởng tượng đồ vật của mình. Gặp một cái chuyện tiêu cực gì đó. Thứ hai là tưởng tượng tiêu cực với cơ thể mình.
Và thứ ba là cái mà rất khó. Rất đáng sợ đó à tưởng tượng thì sẽ mất mát ở những người thân của mình. Cái này ít ai dám làm lắm. Đó là lý do mà tôi xếp nó cuối cùng để các bạn quen với đồ vật, quen với cơ thể. Rồi sau đó mới. Dịch chuyển qua người thân. Một cái người bạn thân yêu nếu họ mất đi thi sao. Rất là khó để tưởng tượng. Nhưng đây lại là 1 trong những cách làm các bạn. Yêu thương những người xung quanh bạn. Có những người, tôi nói thiệt cho dù ruột ruột thịt. Nhưng bây giờ bạn ghét lắm. Thậm chí là bạn hận người đó. Bạn không tìm được cái lý do gì cả để yêu thương họ. Thì may mắn thay cái kĩ thuật này. Giúp đc. Tưởng tượng họ mất đi. Và đừng tưởng tượng. Một cách hời hợt. Hãy tưởng tượng. Thật kỹ. Thật kỹ. Riêng cái phần này dùng không có demo cho các bạn nghe. Vì tôi biết một số ít thôi mới sẵn sàng làm cái này.
Tôi chỉ. Khơi gợi lên thôi các bạn. 1 kỹ thuật nâng cao. Của cái việc này thôi, hãy tưởng tượng. Biết đâu đấy. Chỉ cần tưởng tượng thôi. Thì hàng ngày các bạn sống với người đó. Bạn đối xử với họ nó khác hẳn. Trân trọng hơn. Quý hơn cái khoảnh khắc còn gần nhau. Chứ không phải là rơi cái trạng thái là có không giữ mất đừng tìm. Hãy tưởng tượng càng sâu càng sâu càng sâu. Bạn sẽ thấy được bao nhiêu nỗi đau sẽ xuất hiện. Nếu người đó ko còn. Bao nhiêu nước mắt. Sẽ rơi nếu người đó ko còn. Bao nhiêu sự hối lỗi. Sẽ xuất hiện ở mình. Nếu người đó ko còn. Để làm gì?. Để ngày mai chợt bình tĩnh, à, họ vẫn còn. Nhưng họ có thể biến mất bất cứ lúc nào. Vậy thì ngày hôm nay còn tiếp xúc. Hãy đối xử tốt, hãy nói những điều tốt, hãy làm những điều tốt, hãy mong cầu những điều tốt. Và đừng đẩy vào người ta những điều tiêu cực nữa.
Nhờ như vậy. Biết đâu đấy họ ở bên mình rất lâu. Mà chất lượng thời gian ở bên nhau. Nó cũng tốt, nó ko còn những điều tệ hại giống như xưa. Thì cái này mỗi người mỗi khác. Kịch bản mỗi gia đình mỗi khác. Và suy nghĩ. Của mỗi người mỗi khác. Cái phần này là cái phần mà những cuốn sách về chủ nghĩa khắc kỷ. Thì nói rất là dài nhưng trong cái podcast này. Bản thân tôi lại cố tình nói ít. Chưa chắc các bạn muốn nghe những điều này đâu. Và tôi thấy là cái kỹ thuật này thì ra nó cũng không ép phê. Nếu mà bạn chưa thực hành. Với đồ vật. Và với cơ thể của mình. Nên các bạn sẽ có thời gian để luyện tập từ từ. Và đương nhiên bạn làm được với đồ vật, bạn làm được với cơ thể mình thì qua tới. Cái thứ ba. Là với những người xung quanh người thân bạn bè này nọ. Con cái. Cha mẹ, nhiều lắm. Tưởng tượng thôi mà. Thì các bạn sẽ rất khác.
Và tôi nhắc lại một lần nữa. Vì tôi sợ các bạn hiểu lầm. Chúng ta chơi trò chơi tâm lý này. Chúng ta phải nắm được cái bản chất. Và chúng ta phải làm chủ được nó chứ không khéo rồi nó làm chủ ngược lại mình. Vì tôi biết rất nhiều người tưởng tượng xong đâm ra hoảng loạn. Như vậy. Là bạn là bạn làm chưa đúng. Chúng ta có thể lay động. Có thể xúc cảm khi tưởng tượng tiêu cực, nhìn thấy được những nỗi đau trước mắt. Được bình thường. Nhưng rồi cuối cùng. Kết lại chúng ta biết. Đó chỉ là tưởng tượng thôi. Nó không có thật. Nó chỉ là cái sự nhắc nhở để mình sống tốt hơn cho hiện tại thôi. Đó là một thái độ tốt. Còn tưởng tượng xong bạn hoảng loạn luôn và bạn sống theo cái nỗi sợ đó. Thì bạn sai, sai mười mươi. Hãy thật là kỹ chỗ này nha. Đừng có đốt cháy giai đoạn. Đừng có vội vàng. Hãy tưởng tượng tiêu cực. Với tất cả những món đồ.
Mà bạn đang có trc đi. Mỗi ngày một món. Rồi sau đó qua tới bản thân mình. Sau đó nữa. Mới quà tới những người mà mình. Yêu quý. Bản thân tôi thấy đó là cái cách rất lành mạnh. Ha. Ok. Như vậy là tôi đã vừa thực hiện xong cái lời hứa. Mà tôi mắc nợ. Với các bạn. Về phần 2 của chủ nghĩa khắc kỷ. Bên cạnh cái việc mà. Làm cái phần 2 của chủ nghĩa khắc kỷ thì tôi cũng đã. Vừa làm xong. Một cái tập. Video. Nói về ông vua. Marcus ảuelius. Một trong những người có thể gọi là cái người thực hành chủ nghĩa khắc kỷ. Mà nổi tiếng nhất. Thì tôi không biết là cái bài này với là cái bài video đó thì cái nào lên trước thì thôi các bạn có thể xem thêm. Để hiểu về thực hành chủ nghĩa khắc kỷ. Một cách rõ ràng của một vị vua. Làm như thế nào. Thì tôi hi vọng là những cái này. Các bạn hứng thú các bạn có thể khám phá. Còn riêng với tri kỷ cảm xúc.

https://youtu.be/e9HVwh3aE-sBạn đang nghe chương trình tri kỷ cảm xúc. Chương trình được phát sóng vào 7h tối thứ ba hàng tuần trên kênh youtube của web5ngay. Cái tập bữa nay sẽ là. Một cái tập mà tôi làm để trả nợ một cái lời hứa. Vài tuần trước tôi đã hứa với các bạn. Đó là tôi sẽ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *